I. Phong trào công nhân nửa đầu thế kỉ XIX
1. Phong trào đập phá máy móc và bãi công
- Công nghiệp phát triển, song song với đó là sự ra đời và phát triển của giai cấp công nhân. Đầu tiên ở Anh, sau đó lan rộng ra các nước khác.
- Tình cảnh giai cấp công nhân vô cùng khốn khổ: lương lao động thấp, thời gian lao động nhiều. Phụ nữ lao động thấp hơn đàn ông. Chỗ ở tồi tàn. Chính vì thế đã dẫn tới sự bùng nổ của các phong trào.
- Cuối thế kỉ XVIII, các phong trào đập phá máy móc và bãi công nổ ra ở Anh, sau đó nhanh chóng lan rộng ra các nước khác. Mục tiêu bãi công là tăng lương, giảm giờ làm.
- Trong quá trình đấu tranh, công nhân đã thành lập các công đoàn để đoàn kết, tổ chức đấu tranh.
2. Phong trào công nhân trong những năm 1830 – 1840
- Các phong trào tiêu biểu:
- Kết quả: Các cuộc đấu tranh đều thất bại vì thiếu tổ chức lãnh đạo vững vàng, chưa có đường lối chính trị đúng đắn.
- Ý nghĩa: Đánh dấu sự trưởng thành của phong trào công nhân, tạo điều kiện cho sự ra đời của lý luận cách mạng.
II. Sự ra đời của chủ nghĩa Mác
1. Mác và Ăng-ghen
- Các Mác (1818) sinh ra trong một gia đình tri thức ở Đức, là tiến sĩ Triết học. Quan điểm của ông là “giai cấp vô sản được vũ trang bằng lí luận cách mạng sẽ đảm đương sứ mệnh lịch sử giải phóng loài người khỏi ách áp bức bóc lột”.
- Phri-đrích Ăng-ghen (1820) sinh ra trong một ra đình chủ xưởng giàu có. Ăng-ghen cho rằng giai cấp vô sản không chỉ là nạn nhân của chủ nghĩa tư bản mà còn là một lực lượng có thể đánh đổ sự thống trị của giai cấp tu sản và tự giải phóng khỏi mọi xiềng xích.
- Mác và Ăng-ghen không chỉ nghiên cứu lý luận mà còn gắn hoạt động của mình với phong trào cách mạng vô sản. Cả 2 ông đều nhận thức được sứ mệnh lịch sử của giai cấp vô sản là “ người đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản”.
2. “Đồng minh những người cộng sản” và “Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản”.
- Trong thời gian ở Anh, Mác và Ăng-ghen đã cải tổ tổ chức “Đồng minh chính nghĩa” thành “Đồng minh những người cộng sản”. Đây là chính đảng độc lập đầu tiên của vô sản quốc tế.
- Tuyên ngôn của Đảng cộng sản:
3. Phong trào công nhân từ năm 1848 đến năm 1870 - Quốc tế thứ nhất
a) Phong trào công nhân từ năm 1848 đến năm 1870
- Ở Pháp: Ngày 23/06/1848, công nhân và nhân dân lao động Pa-ri khởi nghĩa, dựng chiến lũy và chiến đấu anh dũng trong bốn ngày.
- Ở Đức: Công nhân và thợ thủ công cũng nổi dậy. Sợ hãi trước phong trào quần chúng, tư sản Đức không quyết liệt đấu tranh chống thế lực phong kiến.
b) Quốc tế thứ nhất
- Hoàn cảnh ra đời: Sau cách mạng năm 1848 – 1949, chủ nghĩa tư bản thắng thế đối với chế độ phong kiến. Tuy thành quả rơi vào tay giai cấp tư sản nhưng công nhân đã trưởng thành và nhận thức được vai trò và vị trí của mình và tinh thần đoàn kết quốc tế.
- Thành lập và hoạt động:
Tiến hành đập phá máy móc là phong trào đấu tranh của công nhân đầu thế kỉ XIX, không phản ánh tình cảnh của công nhân.
Phong trào Hiến chương ở Anh (1836 – 1847) diễn ra dưới hình thức mít tinh, biểu tình, đưa kiến nghị (có hàng triệu chữ kí) đến Quốc hội đòi quyền phổ thông bầu cử, tăng lương, giảm giờ làm cho người lao động. Mặc dù phong trào bị dập tắt nhưng đã tỏ rõ tính chất quần chúng rộng lớn, tính tổ chức và mục tiêu chính trị rõ nét.
Đồng minh những người cộng sản là tổ chức của giai cấp vô sản quốc tế.
Theo SGK Lịch sử 8 trang 29, vào cuối thế kỉ XVIII, phong trào đập phá máy móc và đốt công xưởng của công nhân nổ ra mạnh mẽ ở Anh. Đến đầu thế kỉ XIX lan ra các nước khác như Pháp, Bỉ, Đức.
Như vậy, đập phá máy móc là hình thức đấu tranh đầu tiên của giai cấp công nhân.
Nội dung trên là đặc điểm của phong trào đấu tranh nào trong nửa đầu thế kỉ XIX ?
Míttinh, biểu tình đưa kiến nghị (có hàng triệu chữ kí) đến Quốc hội đòi quyền phổ thông bầu cử, tăng lương giảm giờ làm cho người lao động là hình thức đấu tranh của "Phong trào Hiến chương" ở Anh trong những năm 1836-1846.
Năm 1831, công nhân dệt tơ thành phố Li-ông (Pháp) khởi nghĩa đòi tăng lương, giảm giờ làm và thiết lập chế độ cộng hòa. Tinh thần đấu tranh của họ thể hiện qua khẩu hiệu viết trên lá cờ "Sống trong lao động, chết trong chiến đấu". Cuộc khởi nghĩa nhanh chóng bị đàn áp.
Theo SGK Lịch sử 8 trang 28, giai cấp công nhân ra đời trước tiên ở Anh.
Tháng 2/1848, Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản được công bố ở Luân Đôn. Tuyên ngôn nêu rõ quy luật phát triển của xã hội loài người và khẳng định sự thắng lợi của chủ nghĩa xã hội. Tuyên ngôn cũng nhấn mạnh vai trò của giai cấp vô sản là lực lượng lật đổ chế độ tư bản chủ nghĩa và xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa.
Tuyên ngôn kết thúc bằng lời kêu gọi Vô sản tất cả các nước đoàn kết lại!
Trong thời gian hoạt động ở Anh, Mác và Ăng-ghen đã liên hệ với một tổ chức bí mật của công nhân Tây Âu là Đồng minh những người chính nghĩa và cải tổ thành Đồng minh những người cộng sản. Đây là chính đảng độc lập đầu tiên của vô sản quốc tế.
Đời sống của công nhân Đức vô cùng khổ cực. Ngoài ách bóc lột tư bản chủ nghĩa, giai cấp công nhân Đức vẫn phải đeo trên vai mình gánh nặng của ách thống trị phong kiến. Vì vậy, công nhân đã nhiều lần đứng dậy đấu tranh, nổi bật nhất là cuộc khởi nghĩa của thợ dệt Sơ-lê-din năm 1844. Tuy thất bại, sự kiện Sơ-lê-din chứng tỏ rằng giai cấp công nhân ở Đức cũng như ở Anh và Pháp đã bước đầu tiến hành đấu tranh cho quyền lợi giai cấp của mình. Cuộc khởi nghĩa Sơ-lê-din được sự đồng tình của công nhân các quốc gia Đức, Tiệp và nhiều nơi khác. Nó có tác dụng góp phần vào việc làm thức tỉnh và đoàn kết giai cấp công nhân Đức.
Cùng với sự phát triển của công nghiệp, giai cấp công nhân sớm hình thành ở Anh, rồi ở các nước khác.
Năm 1831, công nhân dệt tơ thành phố Li-ông (Pháp) khởi nghĩa đòi tăng lương, giảm giờ làm và đòi thiết lập chế độ cộng hòa. Tinh thần đấu tranh của họ thể hiện qua khẩu hiệu viết trên lá cờ "Sống trong lao động, chết trong chiến đấu".
Năm 1864, Quốc tế thứ nhất được thành lập, Mác – đại biểu của công nhân Đức – được bầu vào Ban lãnh đạo và trở thành linh hồn của Quốc tế thứ nhất.
Theo SGK Lịch sử 8 trang 29, từ năm 1836 đến năm 1847, một phong trào công nhân rộng lớn, có tổ chức đã diễn ra ở Anh, đó là Phong trào Hiến chương.
Trong quá trình đấu tranh, giai cấp công nhân đã thành lập các công đoàn. Công đoàn là tổ chức nghề nghiệp của công nhân có nhiệm vụ đoàn kết, tổ chức họ đấu tranh đòi quyền lợi của mình như tăng lương, giảm giờ làm, cải thiện điều kiện làm việc, giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn.
Năm 1884, công nhân dệt vùng Sơ-lê-din (Đức) khởi nghĩa, chống sự hà khắc của chủ xưởng và điều kiện lao động tồi tệ. Cuộc khởi nghĩa chỉ cầm cự được ba ngày rồi bị dập tắt.
Xem thêm các bài tiếp theo bên dưới