I. Châu Âu trong những năm 1918 – 1929
1. Những nét chung
Do hậu quả của Chiến tranh thế giới thứ nhất và ảnh hưởng cúa Cách mạng tháng Mười Nga năm 1917, tình hình châu Âu có nhiều biến đổi:
- Xuất hiện một số quốc gia mới từ sự tan vỡ của đế quốc Áo - Hung và sự thất bại của Đức.
- Giai đoạn 1918 – 1923, kinh tế của các nước suy sụp, nền thống trị của giai cấp tư sàn không ổn định do cao trào cách mạng bùng nổ.
- Những năm 1924 – 1929, chính quyền tư sản các nước dập tắt phong trào cách mạng, ổn định nền thống trị, phát triển nhanh về kinh tế.
2. Cao trào cách mạng 1918 - 1923. Quốc tế Cộng sản thành lập.
a) Cao trào cách mạng 1918 - 1923
- Nguyên nhân:
- Các phong trào tiêu biểu:
- Hệ quả: Nhiều đảng cộng sản được thành lập: Đảng Cộng sản Hung-ra-ri (1918), Đảng Cộng sản Pháp (1920), Đảng Cộng sản Anh (1920),...
b) Quốc tế Cộng sản (1919 - 1943)
- Hoàn cảnh:
- Hoạt động:
- Công lao: thống nhất và phát triển phong trào cách mạng thế giới.
II. Châu Âu trong những năm 1929 - 1939.
1. Cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới (1929 – 1933) và những hậu quả của nó
- Nguyên nhân: Do sản xuất ồ ạt, chạy theo lợi nhuận trong giai đoạn 1924 – 1929 dẫn đến cung vượt quá cầu.
- Tiến trình: Khủng hoảng diễn ra đầu tiên ở Mĩ, sau đó lan ra các nước tư bản khác.
- Hậu quả: Tàn phá nặng nề kinh tế tư bản chủ nghĩa, nhân dân đói khổ, hàng chục triệu người thất nghiệp.
- Cách giải quyết khủng hoảng:
2. Phong trào Mặt trận nhân dân chống chủ nghĩa phát xít và chống chiến tranh 1929 – 1933 (Giảm tải)
Trong những năm 1918-1923, các nước châu Âu đều lâm vào rơi vào tình trạng suy sụp về kinh tế, chính trị bất ổn do phong trào đấu tranh của quần chúng nhân dân lao động dâng cao
Quốc tế Cộng sản trở thành một tổ chức của giai cấp vô sản và các dân tộc bị áp bức trên thế giới.
Năm 1920, Đảng Cộng sản Anh và Đảng Cộng sản Pháp được thành lập.
Để thoát khỏi khủng hoảng kinh tế, các nước Đức, Italia, Nhật thiết lập một hình thức thống trị mới là chế độ độc tài phát xít – nền chuyên chính khủng bố công khai của những thế lực phản động nhất, hiếu chiến nhất.
Các nước Anh-Pháp-Mĩ đã tìm cách thoát khỏi cuộc khủng hoảng bằng cách thực hiện những chính sách cải cách kinh tế - xã hội.
Sự khủng hoảng về chính trị của các nước tư bản chủ nghĩa trong những năm 1918 – 1923 đã làm cho cao trào cách mạng bùng lên mạnh mẽ ở châu Âu cũng như nhiều nước thuộc địa và phụ thuộc.
Tại Đại hội lần thứ hai Quốc tế cộng sản đã thông qua Luận cương về vấn đề dân tộc và thuộc địa do Lê-nin dự thảo.
Trong những năm 1924 - 1929, các nước tư bản châu Âu trở lại sự ổn định về chính trị, phục hồi và phát triển kinh tế.
Sau cuộc khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933) đã hình thành hai khối đế quốc đối lập, đó là: Mĩ, Anh, Pháp đối lập với Đức, I-ta-li-a, Nhật Bản.
Trong những năm 1918 – 1923, các nước châu Âu, kể cả các nước thắng trận và bại trận đều bị suy sụp về kinh tế.
Biện pháp giải quyết khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933) của các nước Đức, I-ta-li-a và Nhật Bản là thiết lập các chế độ độc tài phát xít và gây chiến tranh thế giới.
Trong những năm 1918-1923, các nước châu Âu đều lâm vào rơi vào tình trạng suy sụp về kinh tế, chính trị bất ổn do phong trào đấu tranh của quần chúng nhân dân lao động dâng cao.
Cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 - 1933 đã tàn phá nặng nề nền kinh tế các nước, mức sản xuất bị đẩy lùi, vấn đề thị trường tiêu thụ trở nên gay gắt.
Chiến tranh thế giới thứ nhất (1914 – 1918) đã khiến các nước tư bản châu Âu thắng trận và bại trận đều bị suy sụp về kinh tế.
Lê-nin là linh hồn của Quốc tế Cộng sản.
Để thoát khỏi khủng hoảng kinh tế, các nước Anh, Pháp, Mĩ đã tiến hành những cải cách kinh tế - xã hội và đổi mới quá trình quản lí, tổ chức lại sản xuất để xoa dịu mâu thuẫn trong nước và vực dậy nền sản xuất.