- Chơi chữ là lợi dụng đặc sắc về âm, về nghĩa của từ để tạo sắc thái dí dỏm, hài hước… làm câu văn hấp dẫn, thú vị.
- Các loại chơi chữ thường gặp:
+ Dùng từ ngữ đồng âm
+ Dùng lối nói trại âm
+ Dùng cách điệp âm
+ Dùng lối nói lái
+ Dùng từ ngữ trái nghĩa, đồng nghĩa, gần nghĩa.
- Chơi chữ được sử dụng trong cuộc sống thường ngày, trong văn thơ, đặc biệt trong trào phúng, trong câu đố
a,
Còn mèo, con mẻo, con meo
Ai dạy mày trèo mà chẳng dạy tao?
b,
Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra, leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra
c,
Bồ các là bác chim ri
Chim ri là dì sáo sậu
Sáo sậu là cậu sáo đen
Sáo đen là em tu hú.
d,
Học trò là học trò con, tóc đỏ như son là con học trò.
Tri huyện là tri huyện Thằng, ăn nói lằng nhằng là thằng tri huyện.
e, Chợ Đồng Xuân bán bánh trung thu, đông thì đông, nhưng không bán hạ.
Người miền Đông làm nhà đất Bắc, Tây thì Tây nhưng vẫn dựng kiểu Nam.
a, Lối chơi chữ lợi dụng sự đồng âm
b, Chơi chữ dùng sự trại âm
c, Chơi chữ dùng sự điệp âm
d, Chơi chữ dùng lối nói lái
e, Chơi chữ dùng lối đồng âm
Chẳng phải liu điu vẫn giống nhà
Rắn đầu biếng học chẳng ai tha
Thẹn đèn hổ lửa đau lòng mẹ
Nay thét mai gầm rát cổ cha
Ráo mép chỉ quen tuồng nói dối
Lằn lưng cam chịu dấu roi tra
Từ nay Trâu Lỗ chăm nghề học
Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia
Có tài mà cậy chi tài. Chữ tài liền với chữ tai một vần.
Mời cô mời bác ăn chung
Sầu riêng mà hóa vui chung trăm nhà.
Xem thêm các bài tiếp theo bên dưới