1. Định nghĩa
Cho điểm II và một số thực k≠0. Phép biến hình biến mỗi điểm M thành điểm M′ sao cho →IM′=k.→IM được gọi là phép vị tự tâm I, tỉ số k. Kí hiệu V(I;k)
Vậy V(I;k)(M)=M′⇔→IM′=k.→IM.
2. Biểu thức tọa độ
Trong mặt phẳng tọa độ, cho I(x0;y0), M(x;y), gọi M′(x′;y′)=V(I;k)(M) thì {x′=kx+(1−k)x0y′=ky+(1−k)y0.
3. Tính chất
+) Nếu V(I;k)(M)=M′,V(I;k)(N)=N′ thì →M′N′=k→MN và M′N′=|k|MN
+) Phép vị tự tỉ số k
Hai hình được gọi là bằng nhau nếu có một phép dời hình biến hình này thành hình kia.
Thay vào phương trình của đường thẳng d: 3(x′−3−2)+2(y′−6−2)−6=0⇔3x′+2y′−9=0
Vậy d′:3x′+2y′−9=0