MỤC LỤC
Vì sao cây sổ thầm ghen với cây ban?
Cây ban và cây sổ
Cùng đứng ở bờ suối kia có cây ban và cây sổ. Ban chỉ ra hoa và sổ chỉ ra quả. Cây ban thon thả. Cây sổ xù xì gân guốc. Hoa ban thường trắng như cánh bướm, vòm ban xanh mềm. Quả sổ tròn đặc xịt như cái nắm tay treo trên cành xanh non. Hai cây đứng hai bên bờ suối nhìn sang nhau. Mùa xuân đến ban nở hoa trắng muốt. Đàn bướm vàng dập dờn lúc bay, lúc lượn theo nhịp gió đùa vui cùng hoa ban. Cây sổ đứng im lìm và thầm ghen với cây ban. Sổ bỗng hỏi với sang:
- Này đằng ấy có quả không thế?
Ban vươn cành:
- Không, tôi chỉ có hoa, cũng như anh chỉ có quả.
- Quả của tớ to hơn!
Hai hôm trước Tết, cây sổ được mắc trên cành những sợi dây có treo từng chùm quả đủ màu sắc. Những quả ấy ban ngày chỉ lấp ló, nhưng đêm tối thì sáng rực lên, biến thành những bông hoa phát sáng. Nó ngỡ ngàng và reo lên:
- Ban ơi, tớ cũng có hoa rồi nhé.
Cây ban hớn hở:
- Chúc mừng cậu!
Song cây sổ lại chỉ nghĩ: Vậy là nó hơn ban rồi. Hoa của sổ còn biết bao nhiêu là màu sắc nữa.
Đến hôm mùng bốn Tết thì chùm quả được gỡ ra. Cây sổ lại trở lại là cây không hoa và nó chìm vào bóng tối. Nó không biết đó là những bóng đèn điện người ta mắc nhờ lên nó trong những đêm mừng đón Tết.
(Vũ Anh sưu tầm)
Lời giải chi tiết:
Xem thêm các bài tiếp theo bên dưới